Hot News
Loading...

Tự do báo chí ở Việt Nam


Dù với động cơ nào, người ta không thể bưng tai, nhắm mắt phủ nhận pháp luật Việt Nam về tự do hoạt động báo chí; phủ nhận tính dân chủ, văn minh của báo chí Việt Nam trong thời đại ngày nay.

 

Chính trị:

Các chứng cứ TTXVN công bố về Lê Công Định

Thư Trịnh Hội và phản ứng từ những người yêu nước

Kẻ dám phỉ báng cả xương máu cha ông


Thực tế quản lý hoạt động báo chí bằng pháp luật ở Việt Nam đã thể hiện tự do báo chí của Việt Nam. Trong một xã hội dân chủ, tự do của người này không thể làm mất tự do của người khác. Những hành động liên kết với nhau để vụ lợi, trái với quy ước đạo đức nghề nghiệp báo chí, đều bị xử lý, dù người đó đang giữ trọng trách cao trong cơ quan của Đảng, Nhà nước. Những tờ báo hoạt động xâm hại tôn chỉ, mục đích, gây tác động xấu đối với xã hội đều bị xử phạt theo các quy định của pháp luật.

image
Để nâng cao chất lượng hoạt động báo chí của các nhà báo, Nhà nước Việt Nam đã lập ra các trường đại học báo chí, đào tạo nhà báo với trình độ đại học và cao học. Hàng năm có hàng trăm nhà báo ra trường, có trình độ chuyên môn, nghiệp vụ cao, có năng lực và ý thức trách nhiệm xã hội. Các trường đào tạo nhà báo ở Việt Nam đã có sự hợp tác, liên kết với các trường đại học báo chí của Pháp và một số nước phương Tây để bồi dưỡng, trao đổi kinh nghiệm làm báo. Việt Nam đã cử hàng trăm nhà báo đi bồi dưỡng nghiệp vụ báo chí tại các trường đại học ở Mỹ, Pháp, Đức, Thụy Điển, Nga,... Báo chí Việt Nam không đóng cửa, biệt lập với thế giới, mà luôn luôn mở rộng quan hệ với các đồng nghiệp ở nhiều nước.
Để bảo vệ quyền lợi của các nhà báo, giúp nhau bồi dưỡng nghiệp vụ báo chí, Việt Nam đã có Hội Nhà báo toàn quốc và các hội địa phương, thu hút hơn 12.000 nhà báo là hội viên. Hội Nhà báo Việt Nam là thành viên của Hội Nhà báo quốc tế (OIJ) và Liên đoàn Báo chí ASEAN (CAJ) trong nhiều năm qua, tham gia tích cực và đóng góp xứng đáng vào sự phát triển của báo chí khu vực và thế giới, vì mục tiêu hòa bình, ổn định, tiến bộ và thịnh vượng.
Vậy là, sự quản lý báo chí bằng pháp luật ở Việt Nam không phải là sự cản trở quyền tự do báo chí của người dân cũng như những hoạt động báo chí của các nhà báo. Việt Nam đã mở cửa trong hoạt động báo chí với bên ngoài để góp phần nâng cao trình độ báo chí của mình, đáp ứng yêu cầu của thời kỳ đẩy mạnh công nghiệp hóa, hiện đại hóa, mở cửa, hội nhập, giao lưu kinh tế, văn hóa với bầu bạn bốn phương.
Có ý kiến cho rằng, có báo tư nhân mới là biểu hiện cụ thể của tự do báo chí. Phải khẳng định rằng không có báo chí tư nhân thì không thể quy chụp là không có “tự do báo chí”. Những người làm báo Việt Nam đã và đang phấn đấu vì sự nghiệp độc lập dân tộc và tự do, hạnh phúc của nhân dân. Những tờ báo hiện nay của các cơ quan Đảng, nhà nước, đoàn thể chính trị, xã hội, tổ chức nghề nghiệp đã phản ánh đầy đủ những ý kiến, nguyện vọng chính đáng của các tầng lớp nhân dân. Vì vậy, vấn đề ra báo tư nhân hiện nay là không cần thiết.
Những kiến nghị của họ đã được công luận phản ánh đầy đủ và được Đảng, Nhà nước tiếp thu, trả lời qua báo, đài. Đó là sự thể hiện quyền được thông tin cũng như quyền ngôn luận của nhân dân. Mặt khác, thực tiễn việc ra đời báo tư nhân ở nhiều nước gây nhiễu thông tin, thậm chí làm vô hiệu hóa sự lãnh đạo của chính quyền, dẫn đến sự rối loạn chính trị-xã hội ở nhiều nước vốn quảng cáo rầm rộ cho cái gọi là “tự do báo chí” đã là bài học thấm thía cho nhân dân ta. Có lẽ nào, chúng ta lại trượt theo vết xe đổ ấy?
Sở dĩ có đòi hỏi vô lý trên, có nguyên nhân từ nhận thức mơ hồ về quyền tự do báo chí và nhiệm vụ của báo chí Việt Nam. Do hiểu phiến diện hoặc cố tình hiểu sai về tự do báo chí, họ đã ra công cổ súy, đấu tranh đòi “tự do báo chí” theo kiểu phương Tây, coi đó là biểu hiện của "tinh thần dân chủ”, tự phong cho mình là “người hăng hái đấu tranh cho dân chủ”. Song, họ không hiểu rằng dân chủ là một thể chế, trong đó quyền tự do báo chí của người này không được làm tổn hại đến quyền tự do của người khác, đến lợi ích của toàn dân tộc. Sự sụp đổ mô hình chủ nghĩa xã hội ở Liên Xô và các nước Đông Âu có sự góp phần của những tờ báo theo khuynh hướng "tự do báo chí” kiểu phương Tây đó.
Mặt khác, trong một số ít người, tư tưởng nêu trên xuất phát từ những toan tính liên quan đến lợi ích, quyền lực, động cơ cá nhân; từ sự bất mãn của họ với Đảng và Nhà nước. Họ luôn luôn đặt lợi ích cá nhân lên trên lợi ích của đất nước; chính vì thế, họ có những ý kiến lạc lõng, cực đoan, phản lại quyền lợi của dân tộc.
Trong số những người cơ hội chính trị, có người đã thực sự đối lập với lợi ích Tổ quốc, liên kết những phần tử bất mãn ở bên trong cùng với thế lực xấu ở bên ngoài để dùng báo chí chống phá sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc của nhân dân ta. Họ quay lưng lại với quá khứ vẻ vang, hào hùng của toàn dân tộc, trong đó có sự đóng góp nào đó của gia đình và bản thân họ.
Những bài báo, những hồi ký của họ đầy rẫy sự xuyên tạc, vu cáo hèn hạ, bêu riếu những người dân nước Việt đang ngày đêm cần cù lao động sáng tạo, chắt chiu xây dựng và bảo vệ Tổ quốc, tất cả vì mục tiêu "dân giàu, nước mạnh, xã hội công bằng, dân chủ, văn minh". Thật trớ trêu khi họ cho rằng, nếu chúng ta không có tự do báo chí như họ mong muốn, thì "đất nước này vẫn không thể cất đầu lên được", vẫn "sống trong vòng lạc hậu tối tăm" (!). Những người nuôi dã tâm xấu xa đó không có quyền nói đến “tự do báo chí”, theo nghĩa chân chính nhất của từ này.
Tự do báo chí cho ai, vì ai? Câu hỏi lớn đó đã được thực tiễn đổi mới đất nước nói chung và thực tiễn đổi mới báo chí nói riêng trong gần 20 năm qua cùng thực tiễn trên thế giới ngày nay cho ta câu trả lời rành rọt. Thực tiễn luôn luôn là tiêu chuẩn của chân lý. Nhận thức đúng xu thế tiến lên của dân tộc, trong đó có hoạt động rất sôi động và hiệu quả của báo chí cách mạng Việt Nam, chúng ta sẽ có cái nhìn đúng đắn về Việt Nam trong tiến trình đổi mới.

Theo (Hồng Vinh - vietnamjournalism)

Share on Google Plus

About HotNews

This is a short description in the author block about the author. You edit it by entering text in the "Biographical Info" field in the user admin panel.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

7 nhận xét :

  1. Cho đến khi nào trong hơn 700 tờ báo giấy của VN xuất hiện ít nhất 1 tờ báo có tổng biên tập ko phải là đảng viên thì khi đó mới có thể nói đến tự do báo chí ở VN . Chứ còn nói hươu nói vượn khoe thành tích cũng chả ăn thua gì đâu . Hay nhất là câu "Sự sụp đổ mô hình chủ nghĩa xã hội ở Liên Xô và các nước Đông Âu có sự góp phần của những tờ báo theo khuynh hướng "tự do báo chí” kiểu phương Tây đó" . Hóa ra CNXH sợ tự do báo chí như con cú sợ ánh sáng mặt trời à ?

    ReplyDelete
  2. Qua những bài báo như thế này tôi rút ra 1 kết luận : ko thể đối thoại với cái chính quyền thối nát , "chầy bửa" này đc . Toát lên trong cả bài báo là 1 nỗi sợ hãi đến bệnh hoạn đối với tự do báo chí . Cũng phải thôi , chúng đã có nhiều bài học trong quá khứ rồi mà :
    1 - thực dân Pháp dù là đế quốc đô hộ cũng vẫn buộc phải cho phép xuất bản hàng loạt các tờ báo tư nhân của người Việt , các tờ báo này đã góp phần cực kỳ quan trọng trong việc nâng cao dân trí cho nhân dân ta , đào tạo 1 tầng lớp thanh niên trí thức hiểu biết rõ ràng về tình hình chính trị trong nước và quốc tế . Tầng lớp này sẽ trở thành nòng cốt cho CMVN sau này . CSVN ko thể dẫm lên "vết xe đổ" đó đc .
    2 - Trong chiến tranh 54 - 75 , phong trào phản chiến của báo chí Mỹ và các nc phương Tây đã góp phần táo sức ép to lớn buộc chính quyền Mỹ phải rút quân khỏi miền Nam VN , tạo đk cho quân đội Bắc Việt chiến thắng dễ dàng . CSVN cũng ko thể để tự do báo chí gây "nhiễu loạn thông tin" như vậy đc .
    3 - Chỉ với vài ba tờ báo mạng , mấy chục cái blog cá nhân đã khiến CSVN tay chân luống cuống trong các vụ TS - HS và Bauxite Tây Nguyên , ko thể 1 tay che trời như trước đc nữa . Bọn chúng ko bao h cho phép những thông tin như vậy đc lên mặt báo giấy để toàn dân đc biết đâu .

    ReplyDelete
  3. Có ai đã nghe hết cái clip này chưa nhỉ ? Có ai nhận ra rằng ngoài 2 câu “thú tội” đầu và cuối bài đọc , phẫn còn lại chỉ là 1 bản tường trình những hoạt động đấu tranh dân chủ của anh trong thời gian qua . Cái này thì ko nói CA cũng nắm rõ cả rồi . Anh Định cũng chỉ nói chung chung là “vi phạm pháp luật nc VN” mà ko nêu cụ thể việc làm nào là vi phạm và vi phạm như thế nào . Khi nhắc đến anh Trung , bác Thức , đến các đảng phái đấu tranh vì dân chủ , anh cũng ko dùng từ “phản động” mà trực tiếp nêu tên (với anh Trung vì a nhiều tuổi hơn) hay ông (đối với bác Thức) . Với các đảng phái cũng vậy , anh chỉ nói đảng này đảng nọ chứ ko nói họ là ” phản động ” . Tóm lại trừ 2 câu đầu – cuối anh buộc phải thêm vào để “tránh voi chả xấu mặt nào” phần còn lại chỉ là 1 bản trình bày những việc anh đã làm , nó ko cho CA biết thêm gì cả vì những gì anh viết – đọc các báo còn đăng chi tiết hơn nữa kia . Đó chính là 1 cách khéo léo thể hiện sự thông minh của anh : vừa làm “vừa ý” chính quyền vừa là 1 thông điệp gửi tới những người ủng hộ anh : “Tôi ko đầu hàng !”

    ReplyDelete
  4. người việt nam sống ở việt namJune 22, 2009 at 1:04 AM

    ko biết mấy cái thằng viết các bài báo về việt nam đã đén việt nam bao giờ chưa nhỉ?? mà đến rồi nó có cái đầu để suy nghĩ tìm hiểu hay ko không biết

    ReplyDelete
  5. Chúng ta không "sợ" tự do báo chí (vì chúng ta đã có rồi), chúng ta chỉ "sợ" lũ lưu manh chính trị lạm dụng "tự do báo chí" để làm loạn!

    ReplyDelete
  6. Người Yêu nướcJune 22, 2009 at 3:47 PM

    Những người đấu tranh về Độc lập - Dân chủ trước đây như lê hồng phong, nguyễn văn trỗi ... nhiều lăms sao kể hết đâu như cái thằng Lê Công Định, tất cả chỉ vì bản thân mà thôi, theo thông tin nội bộ nó đã nhận của nước ngoài số tiền lên tới hằng trăm nghìn USD.

    Lý tưởng cái mẹ jì, chưa đến 5 ngày đã phọt ra ngay "em xin nhận tội. Cái thằng hèn như vậy mà nhiều thằng cứ đâm đấu vào ủng hộ là sao.

    ReplyDelete
  7. 700 trăm tờ báo chưa bao giờ nhắc tới các linh mục Hoàng Quỳnh, Ngô Đình Khả.. cùng tội phản quốc của bọn chúng. Tội ác của công giáo việt Nam gây cho dân tộc không được đả động đến bao giờ thật đúng là đi theo lề phải.

    ReplyDelete


♦ Mời bạn gửi Nhận xét của mình. Bạn có thể nhận xét bằng cách chọnComment asTên/URL hay Ẩn danh. Tuy nhiên bạn nên chọn Tên/URL với URL có thể để trống. Bạn vui lòng gõ tiếng Việt có dấu.

♦ Bấm vào Đăng ký qua email [Subscribe by email] để đăng ký theo dõi nhận xét của bài này.

♦ Các bạn tự chịu trách nhiệm với Nhận xét của mình. Nhận xét của bạn cho biết Bạn là ai? Là người như thế nào?.